Hắn cầm bàn tay Trinh, cho vô mồm nút từng ngón.
– Khoan đã mình ơi. Cái gối rơi sang một bên. Miễn làm sao anh đừng rút của quý cương cứng ra khỏi lồn em là được! Không có ngôn ngữ nào diễn tả nổi niềm hoan lạc này, Trường ơi!
– Sao hồi nãy em chớm khóc?
– Tại em sợ ngày mai, không còn anh bên em.
Trường rút cặc ra, quay xuống bợ đít Loan lên liếm hết nước trinh màu hồng lan ra cả hai bắp vế. Hình như em đã ứa ra nhiều nước, đã banh rộng háng.
Em xô Tú nằm ngửa,kim bình mai phần 2 nằm choàng qua người chàng:
– Anh tin rồi phải không? Ừ, nhưng xin anh một điều: Phải hết sức giữ kín việc này.